• No products in the cart.
Back to Top

FCT Club

BỨC THƯ CUỐI

Tác giả: Lê Bá Anh Phú, học viên khóa 2020-2023

Ngày 15.10.2022

Hôm nay trời mưa phùn…

Cũng đã lâu rồi, từ ngày em bước những bước chân đầu tiên trên thảm cỏ đầy nắng và gió chốn Lê bình yên, thơ mộng. Nhưng dường như những bước chân ấy hơi nặng trĩu, và có chút gì đó nặng nề…

Tuy FCTC là nơi em đã mong có thể gửi gắm trọn vẹn 3 năm thanh xuân vào đó, nhưng những bước chân của mình dường như không thể bước tiếp cùng FCTC nữa…

Và đây sẽ không chỉ là một bài dự thi, mà nó cũng sẽ là bức thư trễ em gửi tặng câu lạc bộ dưới tư cách là một thành viên của FCTC, một bức thư cuối cùng…

Ai là nhân vật em ấn tượng nhất trong câu lạc bộ ư? Có lẽ sẽ chẳng là ai cả. Tại sao ư? Bởi trong em, câu lạc bộ là một bản xướng ca đầy sôi động, và mỗi một thành viên là một nốt nhạc. Và sẽ có những người trong em là nốt trầm, những người không chia sẻ cho em quá nhiều, và em cũng không chia sẽ cho họ quá nhiều, em không quá hiểu về họ, và họ cũng không hiểu quá nhiều về em, nhưng họ đã giúp em cảm thấy những khúc trầm lắng trong bản hòa ca sội động đó, họ khiến em nhìn lại bản thân mình để xem mình có thực sự đã trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình hay chưa. Và cũng có những người là nốt thăng trong bản hòa ca đó, những người đã giúp đỡ em rất nhiều, đã cho em những lý do để em yêu thêm cái bản xướng ca đó.

Và vì sẽ chẳng có ai là ấn tượng nhất, nên em sẽ coi như cả đại gia đình FCTC là một nhân vật nha!

Về kỷ niệm đáng nhớ nhất sao… Thật sự là có rất nhiều kỷ niệm. Trước tiên là ngày đầu được đi phỏng vấn, thật sự là trong 15 năm đầu đời tuy em đã có mấy lần đi phỏng vấn, nhưng mà chưa có đợt nào mà em hết hồn bằng đợt đó cả: một mình em đối diện với 4 thầy trong một căn phòng họp rất là bự (nó y chang cái phòng mà tụi em ngồi họp hằng đêm ở FVille 2 luôn), mỗi thầy một câu mà em hồi hộp dã man, hên là cũng thuận buồm xuôi gió mà được câu lạc bộ rước vào nhà :3.

Thật sự là nguyên một năm đầu tiên em không có kỷ niệm gì nhiều ở câu lạc bộ cả, em chỉ nhớ những lần chị Việt Anh nhắn em và những lần em trả lời một cách rất là miễn cưỡng với chị ấy (hồi đó thật sự là em chưa thể bắt kịp với cách sinh hoạt của câu lạc bộ lun ý) và khi gần đến trại hè (sau đó thì bị hoãn), em có nhắn chị Việt Anh một câu mà em nhớ như in tới giờ luôn: “Chị ơi, em sợ em không hòa nhập được với mấy anh chị khác thì liệu em phải làm sao ạ?” (hồi đó em rất ngại giao du với các bạn trong câu lạc bộ do em cảm thấy em không hợp với mọi người cho lắm), cái chị mới nói em là em cứ thử đi, chưa thử sao biết được, sau lần tâm sự đó với chị, em mới bắt đầu thật sự cởi mở với chị và với câu lạc bộ.

Đến năm thứ hai thì em bắt đầu quen cách hoạt động của câu lạc bộ, và quãng thời gian cứ thế trôi êm đềm cho đến trại hè đầu tiên của câu lạc bộ. Và trại hè chính là dấu ấn lớn nhất của câu lạc bộ trong lòng em. Tại đó, em được thể hiện bản thân mình, tại đó em học được những điều mới mẻ, tại đó em bắt đầu làm thân với những con người mà em từng vốn cho rằng em và họ là hai “thế giới khác nhau”. Tại đó, em có những buổi sáng với tiếng báo thức râm vang và là người đầu tiên phải moi chăn của mọi người để kêu họ đi bơi, tại đó em được cùng mọi người hát vang những bài ca nơi Guest House huyền thoại. Tại đó em được làm rất nhiều, rất nhiều điều mà đến chục năm sau, em vẫn chẳng thể nào quên.

FCTC đã khiến em thay đổi rất nhiều, từ một câu bé thụ động, chẳng biết giao tiếp với ai trên nhóm chat đến một cậu bé năng động hơn rất nhiều, chủ động hơn rất nhiều, hiểu biết hơn rất nhiều và sống đẹp hơn rất nhiều. FCTC đã thay đổi, làm mới và mở rộng thế giới quan của em, em không còn chỉ học, mà em đã thật sự học, học đúng cách, học đúng nghĩa và học thật sự hiệu quả, thật sự vui vẻ.

Làm sao hè… Em cũng chẳng biết phải cảm ơn câu lạc bộ như thế nào nữa… Bởi dù có cảm ơn câu lạc bộ cả trăm vạn lần cũng chẳng đủ… Bởi câu lạc bộ đã cho em quá nhiều… Nhưng em vẫn sẽ cảm ơn. Em cảm ơn nhiều lắm, nhiều lắm những nốt trầm thân yêu của em, cảm ơn những nốt thăng yêu quý của em mà dù em có làm thế nào thì cũng chẳng biết trả ơn cho họ bao nhiêu là đủ Bố  Việt Annh Dung Nguyễn Phan Phuong Dat Anh Hoang Lan Linh Tran Xuân Phan Việt Hoàng Mai Thảo Phạm Bình Nam Phạm Hồng Phúc Giang Huỳnh Hải Đăng Hoàng Bảo Long Hứa Chí Quân Nghia Tran Nhật Annh Hà Tiến Kiệt Phan Quang Minh Nguyen Nhat Quang Nguyen Huu Nguyễn Hoàng Dũng Nhật Annh Thành Nam Trần Nhật Minh,… em cảm ơn nhiều lắm câu lạc bộ FCTC thân yêu, em cảm ơn, cảm ơn rất nhiều…

Rùa đỏ

Ngày 15/10/2022

Mưa đã vơi dần, những hạt mưa cứ thế đọng trên cành lá, em – Anh Phú, một đứa con của FCTC xin phép rời xa ngôi nhà thân yêu, chỉ mong rằng, ngôi nhà ấy sẽ mãi nhớ đến em, rằng từng có một chú rùa ba lô đỏ mũ đen từng ở đó, từng là một phần của mái nhà đó, và em, em xin được nhặt một chiếc mai trước nhà để có thể giữ nó ở bên mình, để em sẽ mãi, mãi là một chú rùa, một đứa con của FCTC.

 1,587 total views,  2 views today

Post a Comment