• No products in the cart.
Back to Top

FCT Club

DƯ ÂM TRẠI HÈ – VIẾT CHO NHỮNG GÌ ĐÃ TRẢI NGHIỆM

Tác giả: Huỳnh Ngô Trà Giang, Học viên khóa 1 (2020-2023) tại FCT Club

Hai tuần trại hè cứ ngỡ là lâu nhưng nó lại trôi qua một cách nhanh chóng, nhanh đến bất ngờ. Ngày đầu đến trại tất cả còn lạ lẫm, vài người bạn đã quen và nói chuyện từ trước nên cũng vui hơn. Anh em được gặp nhau sau hai năm quen biết trên mạng, tay bắt mặt mừng nói chuyện rôm rả, rồi thì là nhao nhác dọn đồ “mày ở phòng nào”,”Cái kệ này lắp kiểu gì” … Và đủ thứ bỡ ngỡ khác. Đến trưa hôm đó, buổi trưa đầu tiên ăn với nhau, những câu chuyện bắt đầu được chia sẻ nhiều hơn, rôm rả hơn. Trưa đó về không ai ngủ, cả hội kéo nhau ra sofa đàn hát, các chị nhìn một cách bất lực…

Sang ngày thứ hai, mọi thứ bắt đầu đi vào nề nếp từ giờ giấc ăn ngủ sinh hoạt tới phòng ốc. Tuy có chút gò bó nhưng mọi người đều dần thích nghi và thấy thích thú với lối sống tập thể. Có những đêm mấy chị đi ngủ rồi vẫn kéo nhau ra phòng khách code, nói chuyện đủ thứ tới tận khuya và hậu quả là sáng hôm sau các chị hò dậy đi học bơi mãi không chịu dậy. Rồi thì những buổi cúp Trôi khiến anh Việt Hoàng, chị Ngô Hồng Luyến đau đầu, bất lực. Nghĩ vẫn thấy thương các chị, quản một lô lóc chóc con nít, tự dưng có thêm gần 70 đứa em nhỏ, mỗi đứa bướng mỗi kiểu, hết la hét, đùa giỡn rồi thì đòi sủi học, ngủ nướng, đau ốm, thế mà các chị vẫn tận tâm, không một lời quát mắng, luôn nhẹ nhàng ân cần.

Càng sống với nhau lâu mới càng thấy quý nhau, Giang và mọi người đã thực sự hoà mình vào trại hè và không màng đến thời gian. Có lúc vui, cũng có lúc xích mích vì sống tập thể mà, không tránh được nhưng qua tất cả, chúng ta vẫn vui vẻ với nhau. Nhưng niềm vui nào cũng đến lúc kết thúc. Ngày cuối trại hè càng ngày càng đến gần, Giang tin chắc mọi người cũng cảm thấy tiếc nuối, chỉ là không ai nói, mọi người vẫn chơi hết mình, cũng nhờ vậy mà không còn gì tiếc nuối.

Đêm Gala Dinner, mọi thứ đều diễn ra vui vẻ. Trong lúc ăn, mình không ngồi yên mà cứ đi tới đi lui, đi lòng vòng các bàn, nói chuyện đùa giỡn với các chị. Mình muốn nhìn mọi người thêm một tý vì mình thấy khoảnh khắc chia tay đến thực sự gần rồi. Lúc chị Xuân Phan phải về, không ở lại đêm cuối mình đã đến ôm chị, một cái ôm tạm biệt cũng như cảm ơn vì mình biết ngày gặp lại cũng sẽ khá xa, mình đứng nhìn chị đi lên xe rồi mới quay vào.

Tối đó, mình về phòng tranh thủ dọn đồ rồi ra chơi với mọi người, mình qua phòng 9 chơi với anh em, những người mình thân thiết nhất trại (cũng có chút tiếc nuối vì nhiều người đã về sớm). Mình qua phòng 7 hát hò tới tận 2h hơn rồi mới về phòng, về ngồi nói chuyện linh tinh với chị Việt Anh một hồi lâu nữa mới ngủ. Cũng thật vui vì tối đó chị đã ở lại chơi với tụi em hôm cuối. Trong suốt hai tuần trại hè, hôm nào cuối tuần chị cũng đều tranh thủ lên chơi với tụi mình – những đứa nhóc luôn lẽo đẽo theo chị.

Sáng hôm sau, mình phải bay về sớm, mình dậy lúc mọi người còn ngủ, ai cũng ngủ rất say vì tối qua mệt lả cả rồi. Mình đi từng phòng, nhìn mọi người một lúc rồi mới rời đi. Cũng thật đáng tiếc vì đặt chuyến bay quá sớm, không được ở lại ôm, chào tạm biệt mọi người. Sáng đấy chỉ đi nhìn các phòng và nhắn tin tạm biệt các chị thôi mà mình đã khóc rồi, nếu mà gặp nữa chắc không ai dỗ nổi mình mất.

Cảm ơn mọi người vì đã gặp nhau, đã sống hết mình với nhau. Hai tuần không quá ngắn cũng không quá dài nhưng nó sẽ đủ để mình có những kỉ niệm về nhau. Mình hy vọng rằng chúng ta sẽ giữ lại những kỉ niệm vui bên nhau, kỉ niệm đẹp về nhau, còn nếu có gì không hay, không tốt thì hãy bỏ qua cho nhau nhé. Cảm ơn chị Dung Nguyễn, Linh Trần, Hương Giang, chị Xuân và một vài chị nữa em không tag tên được, à cả “ông bạn” Trần Nhật Minh vì đã chăm lo, đã chịu trận với tụi em hai tuần vừa qua. Cảm ơn anh Jesse Peterson, anh Hoàng, chị Luyến, anh Chương Nguyên và Trôi Academy đã đem lại cho tụi em một trải nghiệm đáng nhớ (dù có đôi lúc em cảm thấy chán nản và muốn sủi thực sự). Nhưng ngồi nghiệm lại những thứ đã trải qua ở khóa Trôi, em mới thấy nó đáng giá như nào. Em vẫn chưa hết dỗi chị Giang và chị Linh vì hôm cuối không đến với tụi em đâu nhé. Cảm ơn tất cả mọi người vì đã được gặp gỡ, được bên nhau, được là một phần đáng nhớ trong thanh xuân của nhau.

Tạm biệt mọi người, hi vọng chúng ta sẽ sớm gặp nhau vào một ngày gần nhất!

Những hình ảnh kỷ niệm trại hè tuyệt vời của Trà Giang

 2,519 total views,  1 views today

Post a Comment